- Double N Family

- 6. Juni 2020
- 2 Min. Lesezeit
Cuộc sống vốn dĩ luôn bận rộn như thế, nhìn anh trải qua từng ngày dài với các áp lực đè nặng lên đôi vai ấy, thật không nỡ làm khó dễ hay nhõng nhẽo mỗi khi nhìn thấy anh về nhà, nơi có em luôn chờ đợi, nơi có hạnh phúc mà anh vẫn luôn tìm kiếm bao lâu nay.
Nhưng anh à, cái khoảng cách địa lý của 2 đứa mình đã khiến em rất khó thở rồi, không thể ở cạnh nhau những lúc khi cần thì ít nhất cũng nên để em biết được là anh thật sự bình an, thật sự ổn qua những dòng tin nhắn không cảm xúc cũng được, chứ đừng lặng im như thế. Anh có biết hum nay em khó chịu đến mức nào không? Ngay đến ngủ, em cũng thấp thỏm lo lắng, thức dậy không thấy tin nhắn từ anh, em càng lo lắng hơn, không biết anh thế nào, mọi chuyện ra sao, có ổn không, anh có được nghỉ ngơi hay đã ăn uống gì chưa? Trong đầu em chất chứa cả ngàn câu hỏi, cứ kiểu này em sẽ điên lên mất. Anh thương vợ anh bằng cái cách thật chẳng giống ai cả !!! Anh có biết tim vợ anh vốn đã không được khoẻ ??? Không chịu được sự đả kích quá lớn và rất cần sự quan tâm từ anh !!!
Nguyên ngày mang trong lòng một tâm trạng giận dỗi, dặn lòng sẽ không để anh biết, không để cho anh phát hiện, nhưng khi nhìn thấy anh, nước mắt em chợt rơi không cách nào kìm chế, khóc như một đứa con nít cần được dỗ dành, khóc vì nhiều lý do đan lẫn cảm xúc.
Khóc vì: Sợ, anh đã cho em một cảm giác không an toàn.
Khóc vì: Lo, giờ này anh đang làm gì, như thế nào?
Khóc vì: Giận, dường như anh đã quá vô tâm.
Khóc vì: Vui, anh đã bình an trở về với em sau một trận mưa tầm tã.
Khóc vì: Hạnh phúc, vì em yêu anh.

Trời mưa + coffe,
không khí khá lãng mạn,
nhưng đồng thời,
cũng là lúc tâm trạng nặng nề nhất !!!
P/s: Hum nay bên em cũng mưa anh à !!!


